Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

Một ly không rời






Tôi lớn lên gác bút nghiên cầm súng
Cơm lót lòng... khoai sắn... trộn bo bo
Một  hạt  cơm "cõng" bảy tám hạt ngô
Vá chồng vá vẫn lòi ra xương thịt

Yêu quê hương vẫn một lòng tha thiết
Đất nước nghèo...một phần ...bởi chiến tranh
Độc lập kia ta không thể quyết giành
Đời nô lệ cũng chẳng lành no cơm áo

Giặc Tàu xâm lăng..vẫn bao đời hung bạo
Muốn nước này ..lại lần nữa cầm gươm
Chiến tranh ư...??? Ta  không phải coi thường
Mùi khói súng vẫn bay vào  giấc ngủ

Quê hương ơi...lại quên đi nhiều thứ
Súng gươm này  cùng giành giật tự do
Không hòa bình ...sao ta có cơ đồ ?
Ta chẳng muốn dạy dỗ ai bài học

Hòn sỏi kia ...vẫn còn vương tiếng khóc
Mấy đời rồi bao mộ gió ...bền gan
Giặc hung hăng-Bao dạ sắt tim vàng
Chỉ có chết ...một li không dời bước ...

Chủ Nhật, 18 tháng 5, 2014

Tiếc

Tiếc sao tiếc quá người ơi
Thôi đành nhẹ thả ...cuối đời ...cánh hoa 
Tiếc cơn mưa nhẹ chiều qua 
Không rơi ruộng cạn..mưa ra vạt rừng 

Hoa kia trắng muốt thơm lừng
Rơi vào tay kẻ ...bện thừng ...trộm trâu
Tiếc em không ở lại lâu
Hương yêu vừa chớm..vội câu ...ra về 

 Đông ghen thiếu giọt nắng Hè
 Xuân run vẫn mãi lạnh the...ẩm nồm
Tiếc Hè sao nóng như nung
Chiều Thu cứ mãi  một vùng lá bay

Canh khuya chẳng sợi nắng ngày 
Tiếc người sao mãi ...nhón tay vơ vào 
Tiếc đêm trăng vắng  ngàn sao
Tiếc đôi mắt đẹp nhìn vào thiệt hơn

Đêm Thu tiếc sáo nỉ non
Bến xưa rộng mở ...thuyền còn lửng lơ
Tiếc con cò trắng đêm qua 
Chập chờn bay liệng...không sà vào thơ 

Tiếc không lấy lại giấc mơ 
Hai tay vừa nắm ...mây lờ lững trôi
Tiếc em má thắm hồng môi
Lời vàng trao gửi ..thế  rồi ..phôi... phai













Thứ Tư, 7 tháng 5, 2014

Cho em









Cho em một chút nắng vàng 
Em ra xứ lạnh gói mang làm quà 
Cho em một chút hương hoa 
Để em nhuộm cả căn nhà trong hương

Cho em một chút vấn vương
Để bao ngày tháng nửa giường để không 
Cho em một chút lửa lòng
Em xoa lên má cho hồng đôi môi

Cho em một chút vui cười 
Để em được tắm mắt người tối qua 
Cho môi đọng mãi lời ca 
Non xanh nước biếc nhạc hòa du dương

Cho em mắt thắm môi hường 
nhân thêm hạnh phúc ..yêu thương nồng nàn 
Cho em một sợi nắng vàng 
Em làm sợi chỉ cho chàng vá vai

Cho em ngọn gió ban mai 
Ru chàng ngơi nghỉ ...đời dài hiểm nguy
Cho em một chút thầm thì 
Canh khuya em gọi những khi nhớ ...tình 













Cánh đồng Hoa Oải Hương,ở Pháp 






Thứ Sáu, 2 tháng 5, 2014

Quạnh quẽ











Em vẫn biết tình anh là rất thật
Sao  đường tình... nửa lối cắt lìa xa 
Anh chưa hiểu... sao em chẳng nói ra 
Chân trời tím để độc hành trong im lặng

Em đã biết bao lần anh cố gắng 

Chỉ một lời ...Em xin lỗi...nặng đau
Lén quay đi ..vuốt nước mắt đỏ ngàu 
Hay em muốn cuối đời anh đau khổ...?

Tuổi chiều tà ... em ơi... sao không cố? 

Để quên đi những hoài niệm buồn đau
Sống yêu thương..tình tươi thắm đẹp màu 
Ta bù đắp cho những điều gì chưa phải 

Quá khứ thương đau con chim kia sợ hãi 

Tình nặng buồn ..trôi thả ...bước mộng du
Đêm canh dài... nước mắt... ướt câu thơ 
Cứ đắm chìm, khổ đau... trong hoài niệm

Hạnh phúc kia... anh  em mình tìm kiếm 

Cứ mỏi mòn trong vất vả, bơ vơ ...
Cuối đường tình lại đau khổ chia xa 
Con thuyền cũ lặng  bơi trong quạnh quẽ  

CHỖ NÀY