Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014
Một ly không rời
Tôi lớn lên gác bút nghiên cầm súng
Cơm lót lòng... khoai sắn... trộn bo bo
Một hạt cơm "cõng" bảy tám hạt ngô
Vá chồng vá vẫn lòi ra xương thịt
Yêu quê hương vẫn một lòng tha thiết
Đất nước nghèo...một phần ...bởi chiến tranh
Độc lập kia ta không thể quyết giành
Đời nô lệ cũng chẳng lành no cơm áo
Giặc Tàu xâm lăng..vẫn bao đời hung bạo
Muốn nước này ..lại lần nữa cầm gươm
Chiến tranh ư...??? Ta không phải coi thường
Mùi khói súng vẫn bay vào giấc ngủ
Quê hương ơi...lại quên đi nhiều thứ
Súng gươm này cùng giành giật tự do
Không hòa bình ...sao ta có cơ đồ ?
Ta chẳng muốn dạy dỗ ai bài học
Hòn sỏi kia ...vẫn còn vương tiếng khóc
Mấy đời rồi bao mộ gió ...bền gan
Giặc hung hăng-Bao dạ sắt tim vàng
Chỉ có chết ...một li không dời bước ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét