Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

Nỗi buồn của Bố




Giận sao cái quả ớt hồng
Xát đâu không xát cứ lòng xát vô
Đau lòng nhiều lúc ngẩn ngơ
Thôi đành nén lại ,,bây giờ vì con

Tuổi đời giờ đã chiều hôm
Vì con mà sống ,,gì hơn lúc này 
Ở đây như mắt có gai
Như giầy có sỏi ..thương hai con gầy

Vui cười hớn hở đâu hay
Con ơi ruột bố ớt cay xát lòng
Bao giờ tốt nghiệp..như mong
Cái nhà bé tẹo ,,ngõ trong con về 

Không còn cạnh khóe ong ve
Không còn khúc khich..phải nghe ..làm tình
Bố đi tay trắng sạch tinh
Cái nhà bố mượn bạn mình ..đó con










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

CHỖ NÀY