Đông về rồi đấy em ôi
Trời quên buông nắng cho môi quên hồng
Cho đêm thấu lạnh cô phòng
Quờ tay như tưởng.... để lòng xót xa
Gió Đông buông nhẹ nhành hoa
Thoảng nghe như bước chân qua thủa nào
Tình ơi xa lắm ...mãi sao?
Đê mê...hờ hững xé bào ..lòng yêu
Xót xa sợi khói lam chiều
Hong hồn nhớ bạn..cô liêu..lững lờ
Thả hồn xuôi chảy sông mơ
Đắng lòng cô lẻ..bơ vơ ..Đông gầy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét