Đừng lang thang cứ làm mãi cánh bèo
Đâu là bến bờ mình thả neo hạnh phúc
Đừng như mây trôi miên man vô thức
Chẳng ai chờ người vô định với thời gian
Người kinh doanh mỗi giây tính bằng tiền... vàng
Người lao động tính thời gian bằng sản phẩm
Ta yêu nhau đếm thời gian mỗi lần ăn trái cấm
Cô giáo nghèo nhổ sợi tóc phủ mầu sương
Cánh lái xe đã đi qua được mấy cung đường
Ông tham nhũng đất ăn bao nhiêu thửa
Người thất nghiệp, hôm nay ăn chưa? ..mấy bữa ?
Ai đang buồn quặn thắt những lần đau
Cây xanh kia mấy lần buông lá cũ sang mầu
Bố nhăn mặt đếm mấy răng đã rụng
Thế giới đau thương mấy lần ngưng tiếng súng
Cây úa tàn , mấy ngày nữa hết mùa khô
Đang chơi vơi đâu là bến là bờ
Nhích từng chút đến ngôi nhà hạnh phúc ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét