Cát cứ yêu lặng thầm Mà Trăng cao đâu tỏ Cát gửi tình nhờ gió Nhưng mãi chẳng hồi âm Trăng vẫn trôi lặng thầm Gió bay qua chưa lại Cát cứ chạy dài mãi Chờ lúc Trăng nhú lên Nhưng Cát ơi lại quên Giữ Cát -Trăng là biển Một tình yêu dâng hiến Chẳng thấy buồn hay đau Chẳng biết đã bao lâu Trăng lững lờ trôi thả Cát bao lần bạc má Chờ Trăng nói tiếng yêu Lại như bao tà chiều Lòng có nhau là đủ Chờ lần sau trăng nhú Cát thở dài...trong yêu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét